出自清朝施闰章的《鸡笼山登览经鸡鸣寻作》
璇玑归蔓草,楼观馀斜阳。
含悽台城畔,流笑宫井旁。
旧迹半沦灭,仰视天茫茫。
城中百万户,烟树纷低昂。
洵美此南国,天堑一何长。
列季更相送,万事如朝霜。
当年游宴地,绮丽不可详。
雉堞枕湖水,山影涵青苍。
浩呼渔网集,鸥鹭皆惊翔。
左顾岿兰若,丹碧郁相望。
垣馀一亩地,径曲九回肠。
悬空争燕垒,盘簇成蜂房。
浮图蕴灵异,古碣吐寒铓。
钟磬忽疏歇,一木支隤墙。
江山犹故物,百变生清光。
凭高过疏雨,吹我征衣凉。
出自清朝施闰章的《鸡笼山登览经鸡鸣寻作》
“浩呼渔网集,鸥鹭皆惊翔”的上一句是雉堞枕湖水,山影涵青苍;“浩呼渔网集,鸥鹭皆惊翔”的下一句是左顾岿兰若,丹碧郁相望。该诗句出自施闰章的作品《鸡笼山登览经鸡鸣寻作》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/148111_10.html
客舍何人堪共饮,独歌独酌劝孤影。
今日邻翁致鱼脍,良朋偶尔成高会。
坐中绝调有苏生,含商激羽倾公卿。
当筵按拍丝筦乱,一字沈吟更漏换。
空阶玉佩翩珊珊,重崖乳瀑寒潺潺。
忽闻巨石堕千仞,惊猿骇鹤啼秋山。
可怜此曲真可惜,会须一饮尽十石。
我看四坐各忘言,况是天涯白头客。
刘郎故旧叹何戡,子山摇落哀江南。
是夕轻风动杨柳,飞来片月明寒潭。
贫贱伤局促,富贵多倾覆。
笑杀柴桑翁,惟恨饮不足。
孙楚楼前酒再沽,桃叶渡头歌重续。
与君烂醉梨花春,明日东西南北人。
燕山白露下,千骑之临阳。
青风郁寒色,旅雁随南翔。
眷余弭节地,閤山留草堂。
瘠土富橘柚,江郭盈芬芳。
官斋经手植,嘉树森成行。
閒心安朴俗,坐啸倾羽觞。
螺川馀鹭渚,讲席水中央。
皋比聚逢掖,弦诵声洋洋。
别来变荆棘,豺虎横飞扬。
烽烟万事尽,中夜为沾裳。
遗黎栖戍垒,何以资壶浆。
使君古遗爱,治行缘文章。
和风被洱海,竹箭收潇湘。
盘中复何有,芝菊充糇粮。
沾濡看惠泽,行与江流长。
寄声语父老,转侧千回肠。
青阳敷淑景,百卉争葳蕤。
商风未及发,花落馀空枝。
华士徇物欲,倾身骛文辞。
雕饰丧其璞,少壮朱颜衰。
自古多作者,名在魂安归。
生为鸾凤吟,死为猿狖悲。
独言慕扬马,谁与曾闵期。
能诗处士旧知名,故里犹传此地生。
老卧清时半儒侠,狂来白眼向公卿。
寒溪草阁荒烟没,春岸桃花涨水平。
拟赋招魂迷处所,沧浪惟听棹歌声。
碧海烟归尽,晴峰雪半残。
冰泉悬众壑,云路郁千盘。
影落燕齐白,光连天地寒。
秦碑凌绝壁,杖策好谁看。