出自清朝施闰章的《鸡笼山登览经鸡鸣寻作》
璇玑归蔓草,楼观馀斜阳。
含悽台城畔,流笑宫井旁。
旧迹半沦灭,仰视天茫茫。
城中百万户,烟树纷低昂。
洵美此南国,天堑一何长。
列季更相送,万事如朝霜。
当年游宴地,绮丽不可详。
雉堞枕湖水,山影涵青苍。
浩呼渔网集,鸥鹭皆惊翔。
左顾岿兰若,丹碧郁相望。
垣馀一亩地,径曲九回肠。
悬空争燕垒,盘簇成蜂房。
浮图蕴灵异,古碣吐寒铓。
钟磬忽疏歇,一木支隤墙。
江山犹故物,百变生清光。
凭高过疏雨,吹我征衣凉。
出自清朝施闰章的《鸡笼山登览经鸡鸣寻作》
“雉堞枕湖水,山影涵青苍”的上一句是当年游宴地,绮丽不可详;“雉堞枕湖水,山影涵青苍”的下一句是浩呼渔网集,鸥鹭皆惊翔。该诗句出自施闰章的作品《鸡笼山登览经鸡鸣寻作》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/148111_9.html
岂真吾道困龙蛇,匝岁贤人屡痛嗟。
藜阁校书劳永夜,星轺怀古吊长沙。
一官没后犹蒙谤,百折生前久破家。
圣主知臣臣不恨,莫教泉壤泪如麻。
烽烟犹未息,山泽忍安居。
白发千行泪,轻装数卷书。
圣朝容老拙,野性称樵渔。
却笑从前事,无端赋子虚。
北来策马苦思归,深巷斜阳还叩扉。
石城旧知亦不少,执卷忘饥君独老。
紫螯我买君开尊,中庭摘豆充盘飧。
草堂夜静如崖壑,读半新诗月西落。
酒中忽忆墙东叟,在日三人同笑口。
人生零落真可叹,拨弃勿道使心酸。
遥瞻长白荐清芬,沙漠宣威拥六军。
部落衔恩千帐肃,灵祇祝圣万山闻。
行边竞奏铙歌曲,献赋还成羽猎文。
雨雪何须咏黄竹,旌旄钟鼓乐吾君。
玉峰皎皎照人明,散带松风绝顶行。
远树暗连乌目岭,夕阳遥指阖闾城。
河流古道千年改,云气西岩一线生。
矫首忽惊离思切,还从直北望神京。