出自清朝施闰章的《鸡笼山登览经鸡鸣寻作》
璇玑归蔓草,楼观馀斜阳。
含悽台城畔,流笑宫井旁。
旧迹半沦灭,仰视天茫茫。
城中百万户,烟树纷低昂。
洵美此南国,天堑一何长。
列季更相送,万事如朝霜。
当年游宴地,绮丽不可详。
雉堞枕湖水,山影涵青苍。
浩呼渔网集,鸥鹭皆惊翔。
左顾岿兰若,丹碧郁相望。
垣馀一亩地,径曲九回肠。
悬空争燕垒,盘簇成蜂房。
浮图蕴灵异,古碣吐寒铓。
钟磬忽疏歇,一木支隤墙。
江山犹故物,百变生清光。
凭高过疏雨,吹我征衣凉。
出自清朝施闰章的《鸡笼山登览经鸡鸣寻作》
“浮图蕴灵异,古碣吐寒铓”的上一句是悬空争燕垒,盘簇成蜂房;“浮图蕴灵异,古碣吐寒铓”的下一句是钟磬忽疏歇,一木支隤墙。该诗句出自施闰章的作品《鸡笼山登览经鸡鸣寻作》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/148111_14.html
江南倦游子,五马去西秦。
霜雪驱驰路,关山离别人。
地偏稀过客,禄薄逮双亲。
捧檄知君喜,晨昏爱此身。
夜雨清江涨,江门得故人。
开颜客病减,对酒柳条春。
道合艰虞日,天留肥遁身。
何年同采药,不蹋市头尘。
遥瞻长白荐清芬,沙漠宣威拥六军。
部落衔恩千帐肃,灵祇祝圣万山闻。
行边竞奏铙歌曲,献赋还成羽猎文。
雨雪何须咏黄竹,旌旄钟鼓乐吾君。
西泠才系艇,到即叩君庐。
曲径钟声细,空堂竹影疏。
交能宽白社,禅不废儒书。
阶下莓苔净,无劳更扫除。
仲夏徂未半,天南穑已收。
海潮膏渚田,黄云覆沧洲。
农人习风雨,腰镰曳轻舟。
所愿寡力役,没齿守良畴。
我饥独无涯,泛泛东西流。
麋鹿有故性,孰忍辞林丘。
寄言灌园子,荷锄同优游。