出自清朝施闰章的《鸡笼山登览经鸡鸣寻作》
璇玑归蔓草,楼观馀斜阳。
含悽台城畔,流笑宫井旁。
旧迹半沦灭,仰视天茫茫。
城中百万户,烟树纷低昂。
洵美此南国,天堑一何长。
列季更相送,万事如朝霜。
当年游宴地,绮丽不可详。
雉堞枕湖水,山影涵青苍。
浩呼渔网集,鸥鹭皆惊翔。
左顾岿兰若,丹碧郁相望。
垣馀一亩地,径曲九回肠。
悬空争燕垒,盘簇成蜂房。
浮图蕴灵异,古碣吐寒铓。
钟磬忽疏歇,一木支隤墙。
江山犹故物,百变生清光。
凭高过疏雨,吹我征衣凉。
出自清朝施闰章的《鸡笼山登览经鸡鸣寻作》
“左顾岿兰若,丹碧郁相望”的上一句是浩呼渔网集,鸥鹭皆惊翔;“左顾岿兰若,丹碧郁相望”的下一句是垣馀一亩地,径曲九回肠。该诗句出自施闰章的作品《鸡笼山登览经鸡鸣寻作》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/148111_11.html
海隅耆旧不言贫,车骑时时问隐沦。
种竹山堂高卧地,杖藜野寺独吟身。
自烧紫芋仍留客,閒画沧洲肯赠人。
朔雁南云真惜别,相思书札莫辞频。
黔娄贫无衣,长卿困抱疴。
嗟余实兼患,心迹并蹉陀。
君来与我别,陨涕纷如麻。
岂伊儿女恋,君子忧思多。
怀中尺素鱼,万里阻岩阿。
三叹思令仪,惜此芳春华。
枳荆良难栖,上林故网罗。
将子勉自爱,我劳伤如何。
老女发黄赤双脚,敝襦掩泪千行落。
夙昔红颜不嫁人,今朝衰鬓将谁托。
忆渠三五如春花,道旁见者为咨嗟。
木有连枝鸟有匹,女儿那得长无家。
杏花月,杨柳春,使我上山行负薪。
豺狼厉齿为我邻,暮归不敢言苦辛。
宴高堂,舞霓裳,梁间燕子飞双双。
主人欢乐夜未央,我独何辜宿空房。
君不见荡子妇,望远未归悲独处,老女吞声更谁语。
殊方不定寒暄节,病客难调增减衣。
江上人家闻蜑户,城南园馆剩僧扉。
省兵日见兵船急,禁海年来海错稀。
岭峤近传群盗在,风烟留滞几时归。
清樽露坐客衣单,酒罢狂歌兴未阑。
秋色一年今夜好,乡心万里九霄看。
风吹玉笛关山怨,叶落金门天地寒。
回首家园俄隔岁,小儿已解忆长安。