出自清朝施闰章的《鸡笼山登览经鸡鸣寻作》
璇玑归蔓草,楼观馀斜阳。
含悽台城畔,流笑宫井旁。
旧迹半沦灭,仰视天茫茫。
城中百万户,烟树纷低昂。
洵美此南国,天堑一何长。
列季更相送,万事如朝霜。
当年游宴地,绮丽不可详。
雉堞枕湖水,山影涵青苍。
浩呼渔网集,鸥鹭皆惊翔。
左顾岿兰若,丹碧郁相望。
垣馀一亩地,径曲九回肠。
悬空争燕垒,盘簇成蜂房。
浮图蕴灵异,古碣吐寒铓。
钟磬忽疏歇,一木支隤墙。
江山犹故物,百变生清光。
凭高过疏雨,吹我征衣凉。
出自清朝施闰章的《鸡笼山登览经鸡鸣寻作》
“旧迹半沦灭,仰视天茫茫”的上一句是含悽台城畔,流笑宫井旁;“旧迹半沦灭,仰视天茫茫”的下一句是城中百万户,烟树纷低昂。该诗句出自施闰章的作品《鸡笼山登览经鸡鸣寻作》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/148111_4.html
握手春风暮,当杯莫放停。
雨馀云满席,夜久月移棂。
笋蕨邀邻叟,松篁覆草亭。
陶陶同永夕,帘外晓峰青。
曲槛层栏白昼阴,凭高望远百年心。
压江城郭山光碧,破浪帆樯云气深。
旧蚀残碑犹卧藓,新栽佳树渐成林。
鹅湖鹿洞寻常事,不信风流限古今。
离筵列坐荫长杨,拂拭秋风未作霜。
地胜那禁成别路,交亲何处是他乡。
清晖照客孤亭满,绿蚁浮杯曲浦长。
无奈骊歌惟痛饮,不妨烂醉贺知章。
栖君林壑间,怜君江海意。
时衔几上书,略识篇中字。
凌霄志未忘,顾影振双翅。
离颜惆怅菊花时,重我秋风莼□思。
世路漫夸燕市骏,乡心难负鹿门期。
碧溪松月明茅屋,青嶂麻姑压槿篱。
旧业生涯余万卷,敝裘羸马复何为。