童谣野歌三太息,乌山落日啼猿愁。
人情弃旧如敝屣,云松胶漆何绸缪。
长歌似同谷,短歌似秦州。
君兮君兮,何独长吟永叹怀古今而慕匹俦。
愿得千石酒,与君相拍浮。
愿得双飞龙,与君同遨游。
君闻我歌还泪流,安得并辔昆崙丘,与君清啸凌十洲。
我发为君白,我兴为君发。
鸟兽怒号,洪涛汩没。
伯牙成连安在哉,雾雨冥冥沈海月。
东流逝不停,沧溟会当竭,人生哀怨何时歇。
君不见,凤与鸾。
出丹穴,啄琅玕。
高飞天路绝缯缴,何必珠树始盘桓,请君莫歌行路难。
“鸟兽怒号,洪涛汩没”的上一句是我发为君白,我兴为君发;“鸟兽怒号,洪涛汩没”的下一句是伯牙成连安在哉,雾雨冥冥沈海月。该诗句出自施闰章的作品《筠江歌答周伯衡》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/148411_10.html
灵桧无枝叶,虬龙百尺长。
何人见荣落,终古一青苍。
元气收东岳,孤根接大荒。
迟回思手泽,俯仰愧登堂。
鹿城耆旧似君稀,见面僧庐对落晖。
墙壁藏书归马队,干戈横海失渔矶。
无家重赋头皆白,半菽哀歌泪满衣。
此日清霜催木叶,浮云绕树惜分飞。
疏雨空濛何处飞,紫霄岩畔春日微。
玉女洗头绿冉冉,仙人漱齿寒霏霏。
野鹤下来閒刷羽,松风吹洒细沾衣。
相如莫羡金茎露,斟酌此中无是非。
石门书札旧相闻,远道含情独有君。
东海家声元孝友,南宫文誉复机云。
入都喜作连枝会,剖竹行看双剑分。
满眼缁尘车马地,十年回首忆论文。
草堂半醉孤眠客,恍惚南山飞白额。
前有绝壁后悬崖,哮阚冯陵争咫尺。
攘臂不知身是谁,抨弓一发洞虎腋。
啾啾伥鬼哭寒月,砉然一声骇魂魄。
东海黄公术不行,山君山君来纵横。
旧剑如何心未死,晓来壁上雷声起。