童谣野歌三太息,乌山落日啼猿愁。
人情弃旧如敝屣,云松胶漆何绸缪。
长歌似同谷,短歌似秦州。
君兮君兮,何独长吟永叹怀古今而慕匹俦。
愿得千石酒,与君相拍浮。
愿得双飞龙,与君同遨游。
君闻我歌还泪流,安得并辔昆崙丘,与君清啸凌十洲。
我发为君白,我兴为君发。
鸟兽怒号,洪涛汩没。
伯牙成连安在哉,雾雨冥冥沈海月。
东流逝不停,沧溟会当竭,人生哀怨何时歇。
君不见,凤与鸾。
出丹穴,啄琅玕。
高飞天路绝缯缴,何必珠树始盘桓,请君莫歌行路难。
“我发为君白,我兴为君发”的上一句是君闻我歌还泪流,安得并辔昆崙丘,与君清啸凌十洲;“我发为君白,我兴为君发”的下一句是鸟兽怒号,洪涛汩没。该诗句出自施闰章的作品《筠江歌答周伯衡》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/148411_9.html
挟策悲歌忆帝都,谈经郡阁复游吴。
高斋松雪开书帙,美酒乌程满玉壶。
夜雨官亭欢故旧,春风画舫入江湖。
白蘋洲畔同君坐,雅咏还如柳恽无。
西泠桥畔日初低,西京上客过招提。
眼中华岳森突兀,湖干画舫从羁栖。
十年读书不射策,负气论才岸赤帻。
仲宣时赋从军行,少陵老作诸侯客。
沧海长江正羽旗,广陵游侠重相思。
好买吴姬住江侧,醉倚淮南桂树枝。
黄河昨日冰初泮,淮口新年雪又深。
流水冻来犹不去,断篷飘转独何心。
风驱大漠浮烟灭,天闪寒光白日阴。
却羡翩翩游猎骑,抨弓逐兔出平林。
长江知不住,声急更争流。
故醒归人梦,偏迟去客舟。
腾波逾鸟疾,喧峡共猿愁。
矶上持竿叟,忘情已白头。
自是无心者,浮云任往还。
官从长抱膝,天许遍看山。
旧业昭亭在,新营钓艇閒。
潜夫行著论,安稳卧松关。