童谣野歌三太息,乌山落日啼猿愁。
人情弃旧如敝屣,云松胶漆何绸缪。
长歌似同谷,短歌似秦州。
君兮君兮,何独长吟永叹怀古今而慕匹俦。
愿得千石酒,与君相拍浮。
愿得双飞龙,与君同遨游。
君闻我歌还泪流,安得并辔昆崙丘,与君清啸凌十洲。
我发为君白,我兴为君发。
鸟兽怒号,洪涛汩没。
伯牙成连安在哉,雾雨冥冥沈海月。
东流逝不停,沧溟会当竭,人生哀怨何时歇。
君不见,凤与鸾。
出丹穴,啄琅玕。
高飞天路绝缯缴,何必珠树始盘桓,请君莫歌行路难。
“君闻我歌还泪流,安得并辔昆崙丘,与君清啸凌十洲”的上一句是愿得双飞龙,与君同遨游;“君闻我歌还泪流,安得并辔昆崙丘,与君清啸凌十洲”的下一句是我发为君白,我兴为君发。该诗句出自施闰章的作品《筠江歌答周伯衡》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/148411_8.html
回龙寺前野艇横,伏马桥头江水清。
闻说百花春正好,秪馀芳草向春生。
客舍何人堪共饮,独歌独酌劝孤影。
今日邻翁致鱼脍,良朋偶尔成高会。
坐中绝调有苏生,含商激羽倾公卿。
当筵按拍丝筦乱,一字沈吟更漏换。
空阶玉佩翩珊珊,重崖乳瀑寒潺潺。
忽闻巨石堕千仞,惊猿骇鹤啼秋山。
可怜此曲真可惜,会须一饮尽十石。
我看四坐各忘言,况是天涯白头客。
刘郎故旧叹何戡,子山摇落哀江南。
是夕轻风动杨柳,飞来片月明寒潭。
贫贱伤局促,富贵多倾覆。
笑杀柴桑翁,惟恨饮不足。
孙楚楼前酒再沽,桃叶渡头歌重续。
与君烂醉梨花春,明日东西南北人。
远赴南山阿,言迈已百里。
树杪见人烟,解颜慰妻子。
扪足息岩阴,一坐不能起。
长跽乞主人,庑下聊栖止。
亲交何杂遝,兔丝牵葛藟。
茅屋二三间,风雨昨倾圮。
去去勿踟蹰,落日下荒垒。
郁郁女贞木,矫矫岁寒心。
托根自磐石,孤干凌丹岑。
宁受斧斤断,不受霜雪侵。
瑶琴倘见取,当闻别鹤音。
雨雪山城暗未开,江头何意片帆来。
羁栖避俗书盈箧,真率论交酒数杯。
家破尚留庑下客,时危谁惜郢中才。
于湖文酒多朋旧,摇落离居尽可哀。