童谣野歌三太息,乌山落日啼猿愁。
人情弃旧如敝屣,云松胶漆何绸缪。
长歌似同谷,短歌似秦州。
君兮君兮,何独长吟永叹怀古今而慕匹俦。
愿得千石酒,与君相拍浮。
愿得双飞龙,与君同遨游。
君闻我歌还泪流,安得并辔昆崙丘,与君清啸凌十洲。
我发为君白,我兴为君发。
鸟兽怒号,洪涛汩没。
伯牙成连安在哉,雾雨冥冥沈海月。
东流逝不停,沧溟会当竭,人生哀怨何时歇。
君不见,凤与鸾。
出丹穴,啄琅玕。
高飞天路绝缯缴,何必珠树始盘桓,请君莫歌行路难。
“人情弃旧如敝屣,云松胶漆何绸缪”的上一句是童谣野歌三太息,乌山落日啼猿愁;“人情弃旧如敝屣,云松胶漆何绸缪”的下一句是长歌似同谷,短歌似秦州。该诗句出自施闰章的作品《筠江歌答周伯衡》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/148411_3.html
吾年五十八,出游月在午。
回忆我生初,衰门方薄祜。
只影悲鲜民,蓼虫习蓼苦。
仰屋与向壁,心口自相语。
夙好惟诗书,无心问庾釜。
白眼睨青天,空手思撑补。
终安野老愚,难竞众女妩。
肉食忝半生,涧石行当煮。
如何甫清暇,杲日忽阴雨。
安坐少弦歌,澒洞多钲鼓。
乐郊成战场,祸山福如羽。
生民复何辜,百万饱貔虎。
中宵或涕泪,实耻同儿女。
杖策还出门,跼蹐愁索处。
南憩石头城,东寻笠泽浦。
灵境恣幽怀,登涉忘炎暑。
向禽良独难,稷契徒自许。
游宴恋友生,内顾伤羁旅。
烽火淹岁年,醉乡迷国土。
何当坐虎丘,看月当三五。
天涯望不极,尽是行人路。
日日换行人,天涯路如故。
渺渺白云远,萋萋芳草暮。
来者知为谁,但见行人去。
寺阁清光满,论诗忆共君。
阶前馀白露,天末去孤云。
薄宦何时达,高歌不可闻。
应怜石湖叟,秋草没荒坟。
别忆传书远,来将短鬓看。
暮年生子得,古道向人难。
雨隔山城暗,湖连客舍寒。
相逢遽分手,又过子陵滩。
霜岩松竹就荒芜,踏叶看山兴莫孤。
楼上仙人曾倚槛,林间野老自携壶。
双溪远浦时回合,绝嶂閒云乍有无。
拄杖狂歌从日暮,何妨谢李是吾徒。