童谣野歌三太息,乌山落日啼猿愁。
人情弃旧如敝屣,云松胶漆何绸缪。
长歌似同谷,短歌似秦州。
君兮君兮,何独长吟永叹怀古今而慕匹俦。
愿得千石酒,与君相拍浮。
愿得双飞龙,与君同遨游。
君闻我歌还泪流,安得并辔昆崙丘,与君清啸凌十洲。
我发为君白,我兴为君发。
鸟兽怒号,洪涛汩没。
伯牙成连安在哉,雾雨冥冥沈海月。
东流逝不停,沧溟会当竭,人生哀怨何时歇。
君不见,凤与鸾。
出丹穴,啄琅玕。
高飞天路绝缯缴,何必珠树始盘桓,请君莫歌行路难。
“伯牙成连安在哉,雾雨冥冥沈海月”的上一句是鸟兽怒号,洪涛汩没;“伯牙成连安在哉,雾雨冥冥沈海月”的下一句是东流逝不停,沧溟会当竭,人生哀怨何时歇。该诗句出自施闰章的作品《筠江歌答周伯衡》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/148411_11.html
幽人矜独行,豪士贵作达。
所向非所谐,肝胆洵胡越。
古有湖海客,进退烛本末。
抚剑思及锋,发机必省括。
澡濯横流中,秉性不可夺。
惟君挺亮节,四顾何疏豁。
岁寒既崛立,春华复采掇。
鼓歌四始陈,纷纶百家撮。
腾声起墨绶,补阙待黄闼。
吏道成积薪,书空还咄咄。
讵敢卧东山,身世疑乖剌。
策足不辞晚,勇退如剖割。
卧壑喜舟藏,处囊羞颖脱。
语默会有时,胜气谁能遏。
天马骨棹奇,未肯仰刍秣。
种竹得园宽,论文从烛跋。
所嗟素心远,恨别增惨怛。
主眷足弹冠,民艰犹蹙额。
抱膝且长吟,许身应管葛。
满目繁华歇,天寒水鸟吟。
江门归棹少,河馆湿云深。
旅食看人面,家书搅客心。
乍閒翻赖雨,把卷一开襟。
别久两相望,书来水驿长。
新诗缄累幅,短札字千行。
事往频回首,情多忽断肠。
把杯陪画舫,祖道感河梁。
花想寒梅下,轩开卢橘旁。
独吟安石几,散帙满藜床。
叠嶂朝生爽,双溪晚送凉。
周旋从简易,搜讨破微茫。
薄宦今何有,穷檐卒未康。
向人真惨淡,得句复猖狂。
病遣杨枝去,愁冯竹叶尝。
教儿粗识字,忆弟倘升堂。
世事渐磨灭,生涯迫老苍。
蒺藜岐路仄,萝薜故园荒。
瘠壤仍凶岁,孤城近瘴乡。
终当归草阁,一醉旧沧浪。
飞盖何人谷口行,山梁片石借为名。
题桥错把相如笑,此物从来属世情。
蛟龙可豢,致之重渊。
神龟虽寿,谋身不全。
祸福无兆,天地匪坚。
山则为谷,水则为陆。
服食引年,蟪蛄等促。
永啸无为,含真守朴。