异哉五里秘,发此一日狂。
篝灯破大阴,拄杖入仙乡。
散途杨梅实,承磴菡萏房。
石液白瑶堕,泉气青霓翔。
度危心欲动,逢衍兴未央。
眩人黝谷深,覆我翠极长。
降登穷田垄,开阖到鞠场。
龙遮侧岸路,猫护高廪藏。
力士倒履空,应真俨成行。
碾缺神所吝,帐空仙莫量。
水鸣泬寥内,柱立森罗傍。
语闻受远响,力极生微阳。
梦中出小窦,立处忽大荒。
尘缘信深重,仙事岂渺茫。
灵武唐业开,湘滨耀文章。
望夷秦政坏,岭底畏祸殃。
隐显非士意,安危存国纲。
且复置此事,更将适何方。
赋诗意未惬,吾欲栖僧廊。
“秦岩昧旧闻,胜会非复常”的下一句是异哉五里秘,发此一日狂。该诗句出自陈与义的作品《游秦岩》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/152995_1.html
赤日可中庭,树影敛不开。
烛龙未肯忙,一步九徘徊。
梦中惊耳鸣,欲觉闻远雷。
屋山奇峰起,攲枕看云来。
变化信难料,转头失崔嵬。
虽然不成雨,风起亦快哉。
槐叶万背白,少振十日埃。
白团岂办此,掷去羞薄才。
蜻蜓泊墙阴,近人故多猜。
墙西岂更热,已去却飞回。
蚍蜉堪笑亦堪怜,撼树无功更怫然。
赋就柳州聊解祟,诗成彭泽要归田。
身谋共悔蛇安足,理遣须看佛举拳。
怀祖定知当晚合,次君未可怨稀迁。
少年走马洛阳城,今作江边瓶锡僧。
说与虎头须画我,三更月里影崚嶒。
我梦钟鼎食,或作山林游。
当其适意时,略与人间侔。
觉来迹便扫,我已不悲忧。
人间安可比,梦中无悔尤。
我策三十六,第一当归田。
柴门种杂树,婆娑乐馀年。
是中三益友,不减二仲贤。
柏树解说法,桑叶能通禅。