异哉五里秘,发此一日狂。
篝灯破大阴,拄杖入仙乡。
散途杨梅实,承磴菡萏房。
石液白瑶堕,泉气青霓翔。
度危心欲动,逢衍兴未央。
眩人黝谷深,覆我翠极长。
降登穷田垄,开阖到鞠场。
龙遮侧岸路,猫护高廪藏。
力士倒履空,应真俨成行。
碾缺神所吝,帐空仙莫量。
水鸣泬寥内,柱立森罗傍。
语闻受远响,力极生微阳。
梦中出小窦,立处忽大荒。
尘缘信深重,仙事岂渺茫。
灵武唐业开,湘滨耀文章。
望夷秦政坏,岭底畏祸殃。
隐显非士意,安危存国纲。
且复置此事,更将适何方。
赋诗意未惬,吾欲栖僧廊。
“度危心欲动,逢衍兴未央”的上一句是石液白瑶堕,泉气青霓翔;“度危心欲动,逢衍兴未央”的下一句是眩人黝谷深,覆我翠极长。该诗句出自陈与义的作品《游秦岩》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/152995_6.html
野客元耕崧岳田,得游衡岳亦前缘。
避兵径度吾岂忍,欲雨还休神所怜。
世乱不妨松偃蹇,村空更觉水潺湲。
非无拄杖终伤老,负此名山四十年。
七孔穿针可得过,冰蚕映日吐寒波。
练飞空咏徐凝水,带断疑分汉帝河。
川后不愁微步袜,鲛人暗动卷绡梭。
才高下视玄虚赋,对此区区转患多。
萧萧十日雨,稳送祝融归。
燕子经年梦,梧桐昨暮非。
一凉恩到骨,四壁事多违。
衮衮繁华地,西风吹客衣。
杨柳招人不待媒,蜻蜓近马忽相猜。
如何得与凉风约,不共尘沙一并来。
脩眉入幽梦,起费西南望。
终愿学柳文,买泉筑愚堂。
错磨高壁翠,日日在我旁。
忽在新野邹,行从泰山羊。
城中瞻使君,驾鹤高驰翔。
诗成堕人世,字字含风霜。
平生仰止勤,不但上下床。
顾许俗士驾,平参丈人行。
封姨岂嗔予,震怒挟阿香。
知公终可恃,不记当趋装。
清欢岂有极,夜色来苍苍。