异哉五里秘,发此一日狂。
篝灯破大阴,拄杖入仙乡。
散途杨梅实,承磴菡萏房。
石液白瑶堕,泉气青霓翔。
度危心欲动,逢衍兴未央。
眩人黝谷深,覆我翠极长。
降登穷田垄,开阖到鞠场。
龙遮侧岸路,猫护高廪藏。
力士倒履空,应真俨成行。
碾缺神所吝,帐空仙莫量。
水鸣泬寥内,柱立森罗傍。
语闻受远响,力极生微阳。
梦中出小窦,立处忽大荒。
尘缘信深重,仙事岂渺茫。
灵武唐业开,湘滨耀文章。
望夷秦政坏,岭底畏祸殃。
隐显非士意,安危存国纲。
且复置此事,更将适何方。
赋诗意未惬,吾欲栖僧廊。
“降登穷田垄,开阖到鞠场”的上一句是眩人黝谷深,覆我翠极长;“降登穷田垄,开阖到鞠场”的下一句是龙遮侧岸路,猫护高廪藏。该诗句出自陈与义的作品《游秦岩》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/152995_8.html
杜门十日疾,因得观妄身。
勿云千金躯,今视如埃尘。
平生老赤脚,每见生怒嗔。
挥汗煮我药,见此愧其勤。
泊舟华容县,湖水终夜明。
凄然不能寐,左右菰蒲声。
穷途事多违,胜处亦心惊。
三更萤火闹,万里天河横。
阿瞒狼狈地,山泽空峥嵘。
强弱与兴衰,今古莽难评。
腐儒忧平世,况复值甲兵。
终然无寸策,白发满头生。
自读西湖处士诗,年年临水看幽姿。
晴窗画出横斜影,绝胜前村夜雪时。
阳光不照临,积阴生此类。
非无惜死心,素有贼明意。
粉穿红焰燋,翅扑兰膏沸。
为尔一伤嗟,自弃非天弃。
自得休心法,悠然不赋诗。
忽逢重九日,无奈菊花枝。