京师哭任遵圣

苏轼〔宋朝〕

十年不还乡,儿女日夜长。
岂惟催老大,渐复成彫丧。
每闻耆旧亡,涕泣声辄放。
老任况奇逸,先子推辈行。
文章得少誉,诗语尤清壮。
吏能复所长,谈笑万夫上。
自喜作剧县,偏工破豪党。
奋髯走猾吏,嚼齿对奸将。
哀哉命不偶,每以才得谤。
竟使落穷山,青衫就黄壤。
宦游久不乐,江海永相望。
退耕本就君,时节相劳饷。
此怀今不遂,归见累累葬。
望哭国西门,落日衔千嶂。
平生惟一子,抱负珠在掌。
见之龆龀中,已有食牛量。
他年如入洛,生死一相访。
惟有王浚冲,心知中散状。

拼音解读

shí nián bú hái xiāng ,ér nǚ rì yè zhǎng 。
qǐ wéi cuī lǎo dà ,jiàn fù chéng diāo sàng 。
měi wén qí jiù wáng ,tì qì shēng zhé fàng 。
lǎo rèn kuàng qí yì ,xiān zǐ tuī bèi háng 。
wén zhāng dé shǎo yù ,shī yǔ yóu qīng zhuàng 。
lì néng fù suǒ zhǎng ,tán xiào wàn fū shàng 。
zì xǐ zuò jù xiàn ,piān gōng pò háo dǎng 。
fèn rán zǒu huá lì ,jiáo chǐ duì jiān jiāng 。
āi zāi mìng bú ǒu ,měi yǐ cái dé bàng 。
jìng shǐ luò qióng shān ,qīng shān jiù huáng rǎng 。
huàn yóu jiǔ bú lè ,jiāng hǎi yǒng xiàng wàng 。
tuì gēng běn jiù jun1 ,shí jiē xiàng láo xiǎng 。
cǐ huái jīn bú suí ,guī jiàn lèi lèi zàng 。
wàng kū guó xī mén ,luò rì xián qiān zhàng 。
píng shēng wéi yī zǐ ,bào fù zhū zài zhǎng 。
jiàn zhī tiáo chèn zhōng ,yǐ yǒu shí niú liàng 。
tā nián rú rù luò ,shēng sǐ yī xiàng fǎng 。
wéi yǒu wáng xùn chōng ,xīn zhī zhōng sàn zhuàng 。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《京师哭任遵圣》作者:苏轼

苏轼

苏轼(1036~1101) 宋代文学家、书画家。字子瞻,号东坡居士,眉州眉山(今四川眉山)人。嘉祐二年(1057)进士。历官杭州、湖州等地。因“乌台诗案”贬为黄州团练副使,筑室东坡,自号东坡居士。复起后官至礼部尚书。卒谥文忠。为北宋后期文坛领袖,词开豪放一派,唐宋八大家之一,与父苏洵、弟苏辙合称“三苏”;与韩愈、柳宗元、欧阳修并称唐宋四大家;亦工书画,书法同蔡襄、黄庭坚、米芾并称“宋四家”。有《东坡全集》等。►3208篇诗文

古诗韵典网提供《京师哭任遵圣》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《京师哭任遵圣》出自苏轼的作品。

转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/10755.html