名花擅国色,尽向毫端传。
莹其冰玉洁,粲若云锦鲜,朵重干不弱,蒂比葩相联。
红嫣白嫩孰可拟,二乔初嫁争芳妍。
娉婷窈窕俱有倾世貌,浅颦轻笑并立偎香肩,含情含娇深自怜。
绛杏绯桃总粗俗,掩面却走羞婵娟。
始信摹写精,笔底造化全。
能令欲拆未拆蕊,顷刻烂熳轩窗前。
抽萌固弗藉雨露,赋质政尔烦丹铅。
狂蜂窥图屡往返,痴蝶侧目频留连。
从尔四序更迭开依然,写成便带长生缘。
荣悴不许覆载专,伊谁承恩得之戚畹钱。
焚香正冠再拜,展向素壁悬。
方知运思巧,直夺真宰权,永为宝玩垂千年。
“狂蜂窥图屡往返,痴蝶侧目频留连”的上一句是抽萌固弗藉雨露,赋质政尔烦丹铅;“狂蜂窥图屡往返,痴蝶侧目频留连”的下一句是从尔四序更迭开依然,写成便带长生缘。该诗句出自李昌祺的作品《题并头牡丹图》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/111825_10.html
夙负山水癖,苦乏幽讨缘。
幸兹崧与少,秀色当眼前。
公馀陟峻冈,忽睹石一卷。
特立四无邻,觚棱不相联。
云是启母身,化在郊墟壖。
呼之乃擘裂,启出仍完全。
幻语本荒唐,昉见淮南篇。
遐想覆载间,沧桑屡更迁。
安知运代移,坠彼千仞巅。
厥理诚可推,贤达固释然。
矢诗正妖讹,昧者庶或悛。
后世有豪杰,为我焚其篇。
稚子捐深爱,酸辛痛莫支。
坐愁侵骨髓,行乐负心期。
风俗殊方异,人情近老悲。
前程驽马足,敢不慎驱驰。
桃花含露伤春老,莲叶欺霜悴秋早。
红飘翠殒谁可方,大都伎人白头媪。
言辞婉媚虽足爱,颜色萎摧宁再好?
姿同蒲柳先凋零,景近桑榆渐枯槁。
我役房山滞客边,客边意气迥非前。
螺杯谩想红楼饮,雁柱徒怀锦瑟弦。
晏岁荒村因解后,芳尊小酌且留连。
阳台楚雨情磨灭,舞袖弓鞋事弃捐。
于今沦落依草木,天寒幽居在空谷。
爷娘底处认坟墓,姊妹何乡寻骨肉。
初谓终身永欢笑,那知末路翻捞摝。
莫惜缥囊紫玉箫,暂吹绛阙瑶台曲。
停觞起立态是痴,敛衽踌躇半饷时。
凝情徘徊倾听久,微茫杳渺度腔迟。
娇痴睍睆莺求友,嫩讶呢喃燕哺儿。
巨壑潜蛟惊起蛰,危巢别鹄苦分离。
分离或变成凄切,凄切愈加音愈咽。
荡子江湖信息稀,疲兵关塞肌肤裂。
似啼似诉复似泣,若慕若怨兼若诀。
孤舟嫠妇旅魂消,异域累臣鬓毛折。
参差角羽杂宫商,微韵纡馀巧抑扬。
坠絮游丝争绕乱,哀蛩怨蚓互低昂。
呦呦瑞鹿剔灵囿,哕哕和鸾集建章。
楚弄数声谐洗簇,氐州一曲换伊凉。
伊凉溜亮益闲暇,埙篪笛笙皆在下。
琚瑀铿锵韵碧霄,机梭淅沥鸣玄夜。
须臾众调多周遍,返席重论盛年话。
一自干戈据扰攘,几多行辈遄沦谢。
记得先朝至正初,奴家才学上头颅。
银环约臂联条脱,彩线采绒缀罛罟。
博局倦馀邀伴赌,秋千蹴罢倩人扶。
纤腰数被邻姬妒,鬓发常烦阿姐梳。
羽林英俊驰轻縠,惯向奴家通夕宿。
凤枕鸾衾肯暂辜,蜂媒蝶使交相属。
冰客反惧胭粉涴,香体匪藉沉檀浴。
退居始替兴圣斑,内使传宣又催促。
宇宙雍熙百姓安,仁覃四裔覆三韩。
畏吾选作必阇赤,钦察恩深答刺罕。
已见拂郎呈崿袅,还闻缅甸贡琅玕。
丹楹陡峻栖蘖鹊,华表玲珑镂角端。
神州形胜真佳丽,郁郁葱葱蟠王气。
五谷丰登免税粮,九重娱乐耽声妓。
广寒宵得侍乞巧,太液晨许陪修禊。
避暑巡游欲届程,沿途宿顿争除地。
随銮供奉拣娉婷,特敕奴家扈跸行。
卤簿晓排仙仗发,抹伦晴鞠绣鞍乘。
营间鼓镯轰雷动,碛外氛埃扫电清。
纨扇试时违大内,花园过去是开平。
宗王贵戚咸来会,崧呼万岁齐齐跪。
绯缨帽妥钵焦圆,黑瓣髻纫卜郎锐。
后先雉扇怯薛执,左右麟符火赤佩。
茜罽缝袍竺国师,霞绡蹙帔天魔队。
齐姜宋女总寻常,惟诧奴家压教坊。
乐府竞歌新北令,构栏慵做旧《西厢》。
煞寅院本编蒙赏,喝采箜篌每擅场。
浑脱囊盛阿剌酒,达拿珠络只徐裳。
胡元运祚俄然歇,远遁龙荒弃城阙。
官里遥冲朔漠尘,哈敦暗哭穹庐月。
坏宫昼静著封锁,虚室苔生罢朝谒。
绝徼阴森部落衰,中原澒洞烽烟热。
填沟塞堑总婵娟,蚁虱微躯幸瓦全。
窈窕蛾眉浑懒画,蹒跚茧足亦羞缠。
祇园披剃思依佛,梵榻跏趺儗学禅。
练衲正宜参般若,赤绳无奈堕痴缘。
兰心慧性非坚固,宛转绸缪媒妁误。
嫁与凡庸里巷儿,流为鄙贱糟糠妇。
文禽失类偶鸡鹜,孔雀迷群随鹘鹭。
手具盘飧奉舅姑,亲操井硙应门户。
物换星移十载强,尊嫜殂没藁砧亡。
屡遭疾疫男捐馆,苦迫饥寒媳去房。
瓦缶泥垆长是伴,瑶簪翠钿已相忘。
忍谈富贵徒增感,怕说酸辛只断肠。
筋骸疲惫龙钟久,里舍么娘嗤老丑。
涂抹伊谁识阿婆,弹搊竞自矜纤手。
偷生又幸逢明代,垂死宁当正丘首。
轗轲颓龄谅弗多,槎牙瘦骨行将朽。
欷歔叹古更嗟今,少日荣华晚陆沉。
亹亹愿毋嫌䀨耳,寥寥罕遇是知音。
织乌荏苒忙过隙,司马汍澜已湿衿。
往运推移端莫挽,穷途汨没最难禁。
妓人听我相宽慰,美貌多为姿质累。
仓惶明镜乐昌分,缥缈层楼绿珠坠。
虽云茕独困贫乏,嬴得娇娆到憔悴。
世上浮名不直钱,杯中醇酎休辞醉。
屏营抆泪起逶迤,载拜殷勤乞赋诗。
土炕蓬窗愁寂夜,挑灯快读解愁颐。
那知皓首逢元稹,弗用黄金铸牧之。
洒翰酬渠增慷慨,风流千载系遐思。
下方无计避浮名,且向空门话道情。
久废琴书缘性懒,乍抛章绶觉身轻。
山僧腊共双松古,野客心同片月清。
亦欲断缘依法住,经函茗碗了馀生。
千里迢迢隔两都,雁归不寄半行书。
只缘久别交情薄,自是长贫行辈疏。
细雨落花朝退后,游丝飞絮燕来初。
故人寂寞芸窗里,迟尔封缄慰索居。