名花擅国色,尽向毫端传。
莹其冰玉洁,粲若云锦鲜,朵重干不弱,蒂比葩相联。
红嫣白嫩孰可拟,二乔初嫁争芳妍。
娉婷窈窕俱有倾世貌,浅颦轻笑并立偎香肩,含情含娇深自怜。
绛杏绯桃总粗俗,掩面却走羞婵娟。
始信摹写精,笔底造化全。
能令欲拆未拆蕊,顷刻烂熳轩窗前。
抽萌固弗藉雨露,赋质政尔烦丹铅。
狂蜂窥图屡往返,痴蝶侧目频留连。
从尔四序更迭开依然,写成便带长生缘。
荣悴不许覆载专,伊谁承恩得之戚畹钱。
焚香正冠再拜,展向素壁悬。
方知运思巧,直夺真宰权,永为宝玩垂千年。
“莹其冰玉洁,粲若云锦鲜,朵重干不弱,蒂比葩相联”的上一句是名花擅国色,尽向毫端传;“莹其冰玉洁,粲若云锦鲜,朵重干不弱,蒂比葩相联”的下一句是红嫣白嫩孰可拟,二乔初嫁争芳妍。该诗句出自李昌祺的作品《题并头牡丹图》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/111825_3.html
富顺山水好,春湖更无双。
波澜势浩荡,昕夕声淙淙。
黄公英特士,奇气未易降。
揭兹以自号,传呼遍乡邦。
雅怀乐幽胜,临流辟轩窗。
课儿夜读书,短檠灿银缸。
六经窥窔奥,百氏删纷哤。
鱼龙每来听,出没相舂撞。
有时岸纶巾,陇头看飞龙。
有时狎鸥鹭,沿洄棹轻艭。
彷佛盘谷李,依稀鹿门庞。
几年厌世去,高坟屹崆㟅。
苔藓翳翁仲,松筠列旌幢。
芳名媲九鼎,千夫莫能扛。
遗泽岂终竭,深长配岷江。
伊人逝已久,挽歌富新腔。
丰碑著潜耀,尚待笔如杠。
含烟袅雾自青青,爱近官桥与驿亭。
春满章台偏婀娜,秋深隋岸最凋零。
长从苏小门前折,几向龟年笛里听。
绝胜东风桃李树,飞花犹解化浮萍。
水风萍末起。
三庚乍退,新凉堪喜。
玩竹吟翁,此日瑞呈弧矢。
阿母亲来庆寿,赐玉液、清香滑美。
端的延年却疾,颐神健体。
快饮不敢推辞,试跪啜才吞,六尘如洗。
换骨更形,只消数瓯而已。
自是长生有分,便可在地仙班里。
却说道,人中再谁如你。
客行大梁道,华屋枕道傍。
借问谁所止,阀阅何炜煌。
居人笑答言,此谓重庆堂。
就中两遗婺,同志如雪霜。
贤孙英俊姿,遴选宾天潢。
膳调三鼎珍,乐奏丝与簧。
笄珈俨成列,冠佩肃分行。
趍跄二亲侧,次第进杯觞。
百务弗相干,暮齿弥康强。
家和福乃臻,四序来祯祥。
玩匪宜男花,心怡自忧忘。
姑耆妇仍寿,钧享百岁长。
客闻遽前拜,重是双贞良。
岂徒垂阃则,庶以敦纲常。
雕甍画省昼沈沈,我昔旬宣此暂临。
五岭地连诸郡远,两江路入百蛮深。
薇花旧种应争秀,棠树新栽未布阴。
父老不嫌无惠爱,逢人犹寄别来音。