名花擅国色,尽向毫端传。
莹其冰玉洁,粲若云锦鲜,朵重干不弱,蒂比葩相联。
红嫣白嫩孰可拟,二乔初嫁争芳妍。
娉婷窈窕俱有倾世貌,浅颦轻笑并立偎香肩,含情含娇深自怜。
绛杏绯桃总粗俗,掩面却走羞婵娟。
始信摹写精,笔底造化全。
能令欲拆未拆蕊,顷刻烂熳轩窗前。
抽萌固弗藉雨露,赋质政尔烦丹铅。
狂蜂窥图屡往返,痴蝶侧目频留连。
从尔四序更迭开依然,写成便带长生缘。
荣悴不许覆载专,伊谁承恩得之戚畹钱。
焚香正冠再拜,展向素壁悬。
方知运思巧,直夺真宰权,永为宝玩垂千年。
“荣悴不许覆载专,伊谁承恩得之戚畹钱”的上一句是从尔四序更迭开依然,写成便带长生缘;“荣悴不许覆载专,伊谁承恩得之戚畹钱”的下一句是焚香正冠再拜,展向素壁悬。该诗句出自李昌祺的作品《题并头牡丹图》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/111825_12.html
久忘轩盖身将老,高卧云林事总抛。
酒熟只知留客醉,家贫惟喜借书抄。
云迷高树猿窥果,叶坠空林鹤缉巢。
试问白驹空谷里,几人黄发在衡茅。
露鹤寒猿永夜清,山僧入定泯群情。
幽人独向阶前坐,为惜千峰好月明。
江亭夕鸟背人飞,愁对芳尊话远违。
霜后长林馀败叶,道旁荒店掩空扉。
蓟门草色青连野,滦水春香绿染衣。
我有离心何处写,寒云远树共依依。
骢马玉为蹄,行行过柳堤。
云随金络辔,花映锦障泥。
流电双瞳炯,摇风一尾齐。
似知离别意,欲去更频嘶。
白发潢溪钓游者,半生浪迹栖林野。
已惯为农夜饭牛,宁能执策朝驰马。
只知物外无喧嚣,养花种树东津桥。
纵横坐席杂樵牧,倾倒瓮盎忘晡朝。
醉来就床且高卧,一枕从教日西堕。
盖世功名逝水流,薰天富贵飘风过。
烟霞泉石聊徜徉,青云要路非所望。
乃知静处有真乐,却笑时人何太忙。