名花擅国色,尽向毫端传。
莹其冰玉洁,粲若云锦鲜,朵重干不弱,蒂比葩相联。
红嫣白嫩孰可拟,二乔初嫁争芳妍。
娉婷窈窕俱有倾世貌,浅颦轻笑并立偎香肩,含情含娇深自怜。
绛杏绯桃总粗俗,掩面却走羞婵娟。
始信摹写精,笔底造化全。
能令欲拆未拆蕊,顷刻烂熳轩窗前。
抽萌固弗藉雨露,赋质政尔烦丹铅。
狂蜂窥图屡往返,痴蝶侧目频留连。
从尔四序更迭开依然,写成便带长生缘。
荣悴不许覆载专,伊谁承恩得之戚畹钱。
焚香正冠再拜,展向素壁悬。
方知运思巧,直夺真宰权,永为宝玩垂千年。
“抽萌固弗藉雨露,赋质政尔烦丹铅”的上一句是能令欲拆未拆蕊,顷刻烂熳轩窗前;“抽萌固弗藉雨露,赋质政尔烦丹铅”的下一句是狂蜂窥图屡往返,痴蝶侧目频留连。该诗句出自李昌祺的作品《题并头牡丹图》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/111825_9.html
宵衣才见坐明堂,忽报承云返帝乡。
父老白头相对泣,馀生垂死待成康。
七月月生魄,蝻出溱洧傍。
始焉学跃跳,倏忽羽翅长。
所过赭郊坰,矧复遗稻粱。
坐令饫饱腹,立化饥馁肠。
督民殄斯类,晨夕纷遑遑。
隳突践垄亩,炬火明山冈。
燎焚弱质烬,扑击微骸僵。
卒夫载朽胔,络绎持筥筐。
穿穴掩腥秽,作冢官道傍。
罪浮彼破镜,虽死安能偿。
蝮蛇实摇毒,已疾传医方。
蜜蜂诚小物,亦解奉其王。
畜蚕必吐缕,世赖充衣裳。
畏蚊恐噆体,帱幕席与床。
青蝇奚足憎,赤虿应可防。
编竹蚁知报,勤诵萤聚光。
致雨蜥蜴验,起痹全蝎良。
原性殊善恶,稼穑咸无伤。
惟兹口吻酷,黍稷争先戕。
乾坤百虫夥,去尔庸何妨。
吾将告宰造,投畀魑魅乡。
从今乐耕凿,岁岁歌丰穰。
春光阑珊群卉空,别有佳植开庭中。
堪怜朵朵知向日,晨瞻夕仰随西东。
从根著叶庇炎景,逐节茁蕊承薰风。
苞迎朝旭盏欹侧,萼媚夕照杯玲珑。
大哉化工运亭毒,胚腪秀淑归芳丛。
名虽不离庶草类,性却解与纯臣同。
种之固已寓微意,人心亦似倾阳恭。
非徒玩物实自励,亲当致孝君当忠。
一身两尽家国事,且复托此明深衷。
为询世上簪绂者,若个看花无愧容。
弱志弗苟尚,遂与世好殊。
性本爱闲逸,种菊绕蓬庐。
时当雪霜厉,群卉悴无馀。
斯花独敷荣,为我莫景娱。
掇英泛美酒,燕坐当前除。
菊可制颓龄,酒能解饥劬。
陶然有真乐,此外奚所需。
俯仰天地间,百年复何如。
寄语达生者,浮名岂能拘。
暑退凉初生,秋容净如洗。
娉婷事蹋鞠,笑出深闺里。
蹋鞠风流堪适情,锦瑟瑶笙教暂停。
逡巡亸袖侧肩立,低昂进退都分明。
岂无落花泛流水,亦有白打分输赢。
龙儿摆尾原曾学,凤子摇头旧已精。
两娃娇并银盘面,傍观手弄鲛绡扇。
三娃正蹴小官场,汗湿酥胸浑未倦。
圆社从来非等閒,作家取巧凭双弯。
眼亲步活转移速,解数般般谁道难。
雕阑十二相缭绕,日下芙蓉犹未了。
发乱青丝宝髻偏,尘生罗袜金莲小。
秀色诚可悦,清时慎勿辜。
桂枝香满榴结子,繁华况在神仙都。
冰纨何用空描写,别有人间真画图。