名花擅国色,尽向毫端传。
莹其冰玉洁,粲若云锦鲜,朵重干不弱,蒂比葩相联。
红嫣白嫩孰可拟,二乔初嫁争芳妍。
娉婷窈窕俱有倾世貌,浅颦轻笑并立偎香肩,含情含娇深自怜。
绛杏绯桃总粗俗,掩面却走羞婵娟。
始信摹写精,笔底造化全。
能令欲拆未拆蕊,顷刻烂熳轩窗前。
抽萌固弗藉雨露,赋质政尔烦丹铅。
狂蜂窥图屡往返,痴蝶侧目频留连。
从尔四序更迭开依然,写成便带长生缘。
荣悴不许覆载专,伊谁承恩得之戚畹钱。
焚香正冠再拜,展向素壁悬。
方知运思巧,直夺真宰权,永为宝玩垂千年。
“始信摹写精,笔底造化全”的上一句是绛杏绯桃总粗俗,掩面却走羞婵娟;“始信摹写精,笔底造化全”的下一句是能令欲拆未拆蕊,顷刻烂熳轩窗前。该诗句出自李昌祺的作品《题并头牡丹图》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/111825_7.html
玄穹惟湛寂,元气斗斡旋。
时序相禅续,阴阳无忒愆。
乾纲后攸则,庶政相斯专。
明良职其职,四海自熙然。
冬暖天晴霁。
灿三星、居然在户,焕辉庭砌。
照见堂前荆花树,一朵忽成双蒂。
听花底、笙歌声沸。
传道仙娥辞洞府,跨青鸾、喜会文章婿。
态窈窕,容端丽。
知郎早有凌云志。
小科场、探花手段,好教先试。
仍把风流京兆笔,巧画翠眉纤细。
却慢慢、大登科第。
况是妙年谐燕尔,且亲前、齐著斓斑戏。
众喝采,好兄弟。
陂陀丘阜间平冈,相望人家陇阪长。
野水陂塘来雁鹜,村庄篱落散牛羊。
茨菇叶烂冬前雨,枸杞苗枯露后霜。
行郡计程馀两月,冷风寒雨过浮光。
长避时人友鹤群,秦淮明月蒋山云。
欣逢有道辞簪绂,赢得无家念子孙。
湖海诗名今已著,烟霞癖性老仍存。
忘年不是朋游少,知己惟应独有君。
荷衣兰作佩,药槛席为门。
淡泊幽情远,真淳古道尊。
花飘仁在核,叶落液归根。
消息盈虚理,当从达者论。