新诗缄累幅,短札字千行。
事往频回首,情多忽断肠。
把杯陪画舫,祖道感河梁。
花想寒梅下,轩开卢橘旁。
独吟安石几,散帙满藜床。
叠嶂朝生爽,双溪晚送凉。
周旋从简易,搜讨破微茫。
薄宦今何有,穷檐卒未康。
向人真惨淡,得句复猖狂。
病遣杨枝去,愁冯竹叶尝。
教儿粗识字,忆弟倘升堂。
世事渐磨灭,生涯迫老苍。
蒺藜岐路仄,萝薜故园荒。
瘠壤仍凶岁,孤城近瘴乡。
终当归草阁,一醉旧沧浪。
“薄宦今何有,穷檐卒未康”的上一句是周旋从简易,搜讨破微茫;“薄宦今何有,穷檐卒未康”的下一句是向人真惨淡,得句复猖狂。该诗句出自施闰章的作品《范鲁生书至却寄》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/147604_9.html
北海有一士,高步览八区。
簪缨推世胄,章句薄腐儒。
嗜古赏自延,探奇目无虚。
藩溷尽笔札,坐卧皆诗书。
非徒富述作,实耻经术疏。
趋庭过蓟北,结友连东吴。
平生非任侠,意气雄千夫。
男儿贵不朽,浮名何足图。
盛年振高辔,策骥骋修涂。
铁壁看无路,双岩又石扉。
屋多凭地少,栈转触云飞。
暗里深闻磬,空中翠满衣。
客游情赏剧,不拟住僧稀。
庶类皆吾徒,好生帝所与。
锋刃更相寻,杀机簇鼎俎。
一筵殄群命,所甘能几许。
口腹成江河,横流不可禦。
割鲜日狼藉,欢娱变辛楚。
味多礼数烦,伛偻疲客主。
何如真率会,高谈送芳醑。
五簋与三养,俭德有成矩。
我久戒特杀,宾至时一举。
蔬茗佐肴核,随兴命歌舞。
及我所生日,劬劳念父母。
蚤孤养不逮,摧心泪如雨。
吾既爱吾生,彼讵甘就釜。
临缚争哀鸣,札札相告语。
未死神已泣,斯言触肺腑。
宁敢佞浮屠,饕餮怜尽取。
蘋藻荐神明,至敬非簋簠。
百拜告宾筵,同心勿我吐。
春霖旷良觌,隔巷途已远。
眷言二三人,游好追嵇阮。
朝阳荡重云,馀雪明绝巘。
中园虽就荒,兰芳滋九畹。
欢宴各亡疲,羲驭忽已晚。
华灯更曲宴,疏酌延缱绻。
期为石室游,策杖踰崇坂。
瞿硎倘相值,遁迹安拙蹇。
东湖即颍上,况邻徐孺亭。
閒把钓竿坐,照见西山青。