出自清朝王士禛的《梁曰缉为言辋川雪中之游》
终南西峰下,水石馀清妍。
忆昔维摩诘,于此曾挂冠。
挥手谢时辈,草堂常晏眠。
辋水绕舍下,湖光明云端。
绳床间药铛,清斋日萧然。
春鸥渐矫翼,夏木纷绵芊。
时寻名僧会,自泛湖中船。
叹息古人没,风物随变迁。
仙令妙文笔,慨然追昔贤。
积雪曜岩阪,秀色暧林峦。
数里入谷口,石流已溅溅。
水鸟相哀鸣,双垞渺人烟。
却登华子冈,辋水犹沦涟。
花竹散巳久,亭馆供诸天。
王裴杳千载,丘壑亦凋残。
来者复为谁,斯言良足叹。
出自清朝王士禛的《梁曰缉为言辋川雪中之游》
“忆昔维摩诘,于此曾挂冠”的上一句是终南西峰下,水石馀清妍;“忆昔维摩诘,于此曾挂冠”的下一句是挥手谢时辈,草堂常晏眠。该诗句出自王士禛的作品《梁曰缉为言辋川雪中之游》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/65028_3.html
曾骑白马度安西,绝域名从属国题。
雪岭天寒人去少,河源日落鸟飞低。
弹棋握槊分曹出,皓齿青娥按拍齐。
东入阳关更回首,轮台春草正萋萋。
卢橘苍苍横干起,故印依稀识天水。
风枝雨叶不关愁,惨淡如披靖康史。
宣和文物剧风流,绣褫锦贉穷千秋。
画学岁收五岳观,图书尽识太清楼。
盛衰转瞬如飞电,牟驼冈上纷刀箭。
紫筠花木摧为薪,西风落日青城殿。
此本流离出禁庭,过江千载叹飘零。
昔日兴亡如在眼,还同麦饭哭冬青。
顾茂伦吴汉槎撰绝句诗国朝止三家乃以拙作参牧翁钝翁之间戏寄二首并示钝老 其一
少日词场偶啖名,重教刻画太痴生。
他年传唱蛮中去,几许弓衣织得成。
南穷石牛道,嵓嵓下云栈。
三日招我魂,足踔目犹眩。
岂知东苍州,耳目益奇变。
始过金牛驿,樛嶱已凌乱。
漾水从北来,劣足泛凫雁。
举头嶓冢山,峨冠倚天半。
大哉神禹功,从此导江汉。
渐入五丁峡,谲诡骇闻见。
斗壁何狞狰,十万磨大剑。
攒罗列交戟,茫昧通一线。
乱水殷峡中,鲛蜃喜澜汗。
仰眺绝圭景,俯聆竞雷抃。
九鼎铸神奸,到此百忧患。
东方牧犊儿,竟使蚕丛判。
我行忽万里,风土异乡县。
身落大荒西,终赖皇天眷。
咄咄复何言,艰虞一身贱。
我爱灌仲孺,意气薄云天。
长啸入吴军,指顾坚壁穿。
长戟郁龙蟠,怒骑如风旋。
声名冠诸侯,皆曰夫夫贤。
魏其势既落,田氏宠益专。
朝请考工地,夕夺城南田。
丞相故宾客,顾盻忽屡迁。
笑骂顾四筵,殊不直一钱。
当时膝席子,岌岌皆危冠。