出自清朝王士禛的《梁曰缉为言辋川雪中之游》
终南西峰下,水石馀清妍。
忆昔维摩诘,于此曾挂冠。
挥手谢时辈,草堂常晏眠。
辋水绕舍下,湖光明云端。
绳床间药铛,清斋日萧然。
春鸥渐矫翼,夏木纷绵芊。
时寻名僧会,自泛湖中船。
叹息古人没,风物随变迁。
仙令妙文笔,慨然追昔贤。
积雪曜岩阪,秀色暧林峦。
数里入谷口,石流已溅溅。
水鸟相哀鸣,双垞渺人烟。
却登华子冈,辋水犹沦涟。
花竹散巳久,亭馆供诸天。
王裴杳千载,丘壑亦凋残。
来者复为谁,斯言良足叹。
出自清朝王士禛的《梁曰缉为言辋川雪中之游》
“绳床间药铛,清斋日萧然”的上一句是辋水绕舍下,湖光明云端;“绳床间药铛,清斋日萧然”的下一句是春鸥渐矫翼,夏木纷绵芊。该诗句出自王士禛的作品《梁曰缉为言辋川雪中之游》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/65028_6.html
送客江船。
孤帆点点没天边。
却上高楼临极浦。
日暮。
一线春流如碧玉。
大司马龚公招同刘公㦷吴玉随梁曰缉汪苕文程周量李湘北陈子端陈其年集城南饯送董玉虬御史赴陇右分用杜公秦州诗韵得间字天字 其一
送远逢秋社,西风岐路间。
单车三辅客,乡梦五湖山。
折槛心元苦,乘槎使未还。
陇头呜咽水,想像鬓毛斑。
红霞一抹映琼杯,照影银塘细细开。
不似平泉闲草木,犹烦驿骑日南来。
汉代枌榆社,遗墟极望平。
空提三尺剑,忍啜一杯羹。
细雨新丰树,寒芜小苑城。
惟馀舞阳庙,漠漠土花生。
妩媚散花峡,艰危道士矶,放翁过此留清辞。
何年片石堕㵳泬,龙堂荒忽蟠蛟螭。
先生当年西入蜀,迎风十丈搴黄旗。
下牢夔门波浪恶,白盐赤甲天下奇。
转入兴元瞰河渭,山南射虎黄云垂。
大散关头见烽火,赋诗草檄如星驰。
此砚尔时伴戎幕,贤于十万熊罴师。
莺花海中九年住,春江醉捲千玻瓈。
锦官城里蘋风阁,百觞万首争淋漓。
此砚尔时厕高宴,饱霜千兔相追飞。
先生老矣竟东下,镜湖支枕看风漪。
但馀此砚共幽独,犹能起赋从军诗。
绍兴淳熙一片石,流传异代谁使之。
曾穷梁益掠吴楚,吾曹想像空嗟咨。
毕侯家近黉堂侧,草生书带纷葳蕤。
剑南一卷不离手,兴来春日吟茅茨。
携渠归去坐怀古,定有云霞生墨池。