出自清朝王士禛的《梁曰缉为言辋川雪中之游》
终南西峰下,水石馀清妍。
忆昔维摩诘,于此曾挂冠。
挥手谢时辈,草堂常晏眠。
辋水绕舍下,湖光明云端。
绳床间药铛,清斋日萧然。
春鸥渐矫翼,夏木纷绵芊。
时寻名僧会,自泛湖中船。
叹息古人没,风物随变迁。
仙令妙文笔,慨然追昔贤。
积雪曜岩阪,秀色暧林峦。
数里入谷口,石流已溅溅。
水鸟相哀鸣,双垞渺人烟。
却登华子冈,辋水犹沦涟。
花竹散巳久,亭馆供诸天。
王裴杳千载,丘壑亦凋残。
来者复为谁,斯言良足叹。
出自清朝王士禛的《梁曰缉为言辋川雪中之游》
“时寻名僧会,自泛湖中船”的上一句是春鸥渐矫翼,夏木纷绵芊;“时寻名僧会,自泛湖中船”的下一句是叹息古人没,风物随变迁。该诗句出自王士禛的作品《梁曰缉为言辋川雪中之游》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/65028_8.html
望涧亭边野望新,明流秀嶂碧粼粼。
青山终古连秦坞,珠履何年问楚人。
冰雪倒悬三峡水,风烟遥接五湖滨。
李园已事成荒草,太息空祠一怆神。
三月樊川路,红桃散绮霞。
终南青送黛,潏水碧穿沙。
草色裙腰合,渠流燕尾叉。
销魂过杜曲,一树最夭斜。
中旨频传内大臣,龙眠学士命重申。
捧觞跪起华裀上,蘋末风来散酒鳞。
昨日头风愈,新年肺病多。
何山足芝术,随处系牂牁。
地僻容高枕,乡遥忆伐柯。
青林啼暮雨,无那鹧鸪何。
冻合千山鸟不飞,梅花香里蹋清晖。
先生只向江南老,不见天山雪打围。