愿凤得其辅,咨尔孰可当。
百鸟告尔间,惟乌最灵长。
乃呼鸟与鹊,将政庶鸟康。
乌时来佐凤,署置且非良。
咸用所附己,欲同助翱翔。
以燕代鸿雁,传书识暄凉。
鸲鸽代鹦鹉,剥舌说语详。
秃鸧代老鹤,乘轩事昂藏。
野鹑代雄鸡,爪觜称擅场。
雀豹代雕鹗,搏击肃秋霜。
蝙蝠尝入幕,捕蚊夜何忙。
老鸱啄臭腐,盘飞使游扬。
鸺鹠与枭鵩,待以为非常。
一朝百鸟厌,谗乌出远方。
乌伎亦止此,不敢恋凤傍。
养子颇似父,又贪噪豺狼。
为鸟鸟不伏,兽肯为尔戕。
莫如且敛翮,休用苦不量。
吉凶岂自了,人事亦交相。
“百鸟共戴凤,惟欲凤德昌”的下一句是愿凤得其辅,咨尔孰可当。该诗句出自梅尧臣的作品《谕乌》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/57466_1.html
吴仲庶殿院寄示与吕冲之马仲涂唱和诗六篇邀予次韵焉 其六 次韵夜过新开湖忆二御共泛
出舟湖渺渺,月白绝纤氛。
已见水如鉴,莫生波上云。
独征何慕侣,冷酌不知醺。
露下清吟久,同心本爱君。
君家世典史,君复续祖为。
兰台未成书,汶阳从已知。
将行我何赠,一诵溪堂诗。
闻彼多蒲鱼,可助鼎与卮。
在昔阮嗣宗,初赴东平时。
醉扶乘蹇驴,图画犹可披。
今见国门外,徒驭不驱驰。
十里马一歇,五里车一脂。
不得同雁群,相送过寒陂。
隔竹已见月,清光度溪来。
移影上素壁,与我相徘徊。
是夜正中秋,天地雾露开。
人疑玉兔出,药仵不生埃。
嫦娥倚冰轮,艳色若自媒。
他夕岂不好,物意为之摧。
决决堰根水,层层湖上田。
寒鱼犹著底,白鹭已飞前。
履惜春泥滑,衣从涩蔓牵。
偶来成野望,归兴自留连。
剥剥禽敲竹,薰薰日照花。
耳中无俗听,眼底有闲誇。
迸笋过幽草,吹香到别家。
吾怀方自得,切莫问生涯。