愿凤得其辅,咨尔孰可当。
百鸟告尔间,惟乌最灵长。
乃呼鸟与鹊,将政庶鸟康。
乌时来佐凤,署置且非良。
咸用所附己,欲同助翱翔。
以燕代鸿雁,传书识暄凉。
鸲鸽代鹦鹉,剥舌说语详。
秃鸧代老鹤,乘轩事昂藏。
野鹑代雄鸡,爪觜称擅场。
雀豹代雕鹗,搏击肃秋霜。
蝙蝠尝入幕,捕蚊夜何忙。
老鸱啄臭腐,盘飞使游扬。
鸺鹠与枭鵩,待以为非常。
一朝百鸟厌,谗乌出远方。
乌伎亦止此,不敢恋凤傍。
养子颇似父,又贪噪豺狼。
为鸟鸟不伏,兽肯为尔戕。
莫如且敛翮,休用苦不量。
吉凶岂自了,人事亦交相。
“莫如且敛翮,休用苦不量”的上一句是为鸟鸟不伏,兽肯为尔戕;“莫如且敛翮,休用苦不量”的下一句是吉凶岂自了,人事亦交相。该诗句出自梅尧臣的作品《谕乌》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/57466_19.html
昔年同志逢时尽,今日相亲似子稀。
犀仆忽辞云海上,远持双璧扣吾扉。
盛夏万物当长养,骄阳不雨谁为忧。
天无纤云野赪色,草木焦卷如经秋。
南阳太守自引咎,不以天时为怨尤。
斋精洁虑祠望内,僚属奔从无停辀。
谩取诗言占离毕,徒依风俗验鸣鸠。
忽闻郡北直百里,岑岑岐笠藏灵湫。
持牲遣吏诣其下,俎豆未彻升阴虬。
电光划划绕岩壁,雷声隐隐生山陬。
拥云驰雨自东上,西风斗猛云还收。
神龙蓄志未发泄,明日更与顽阳雠。
黤霭阴黑若卷海,联绵霹雳能破仇。
沃然原隰洗妖气,浩尔沟渎扬平流。
九谷有登百姓喜,蜿蜒歆祀神何羞。
空山枯楠大蔽牛,霹雳夜落鱼凫洲。
鱼凫水射千秋蠹,肌烂随沙荡漾流。
唯存坚骨蛟龙锼,形如三山中雄酋。
左右两峰相挟翊,尊奉君长无慢尤。
苏夫子见之惊且异,买于溪叟凭貂裘。
因嗟大不为梁栋,又叹残不为薪槱。
雨侵藓涩得石瘦,宜与夫子归隐丘。
昔人事功名,五十未为老。
而今君已及,得桂诚非早。
所慰白头亲,且将黄绶好。
吾始日夜心,望尽京关道。
拜庆早归来,莫变秋庭草。
慈姥山上瘦龙孙,堪为笙箫奉玉樽。
使君来教后堂乐,江云江月能迎门。
门外青山谢家宅,当时池馆无复存。
乃知取欢须及早,富贵只是乘华轩。
我踰五十作委吏,尘土汨汨嗟驰奔。
有吹亦如卖饧者,安得凤凰下昆崙。
君今虽不苦称意,尚驱文弩彯朱幡。
严助昔除二千石,久劳侍从诚为烦。