愿凤得其辅,咨尔孰可当。
百鸟告尔间,惟乌最灵长。
乃呼鸟与鹊,将政庶鸟康。
乌时来佐凤,署置且非良。
咸用所附己,欲同助翱翔。
以燕代鸿雁,传书识暄凉。
鸲鸽代鹦鹉,剥舌说语详。
秃鸧代老鹤,乘轩事昂藏。
野鹑代雄鸡,爪觜称擅场。
雀豹代雕鹗,搏击肃秋霜。
蝙蝠尝入幕,捕蚊夜何忙。
老鸱啄臭腐,盘飞使游扬。
鸺鹠与枭鵩,待以为非常。
一朝百鸟厌,谗乌出远方。
乌伎亦止此,不敢恋凤傍。
养子颇似父,又贪噪豺狼。
为鸟鸟不伏,兽肯为尔戕。
莫如且敛翮,休用苦不量。
吉凶岂自了,人事亦交相。
“为鸟鸟不伏,兽肯为尔戕”的上一句是养子颇似父,又贪噪豺狼;“为鸟鸟不伏,兽肯为尔戕”的下一句是莫如且敛翮,休用苦不量。该诗句出自梅尧臣的作品《谕乌》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/57466_18.html
狂风暴雨已频过,近水棠梨著未多。
窈窕踏歌相把袂,轻浮赌胜各飞堶。
闲牵白日游丝飏,细蓦黄金舞带拖。
小苑芳菲花斗蕊,华堂嘲哳燕争窠。
西州骏马头如剥,南国佳人颈似瑳。
结客追随倾画榼,分朋游乐藉青莎。
鞦韆竞打遗钿翠,芍药将开剪缬罗。
我病乞求新火炙,无心更听竹枝歌。
黄昏月暗妖鸟鸣,尨然钝质粗豪声。
凭凶自异立屋角,潜事觜吻欲我惊。
岂知惯闻此丑狡,呼集鬼物夸阴狞。
夕盗鸡雏无畏避,曾遭弹射沉泥坑。
汝今病翼未甚愈,还作旧态侵平明。
阳乌曈曈出东海,照汝宜丧胆与精。
何为世人苦憎汝,汝常盗物资已荣。
傥有弓矢勿污辱,杀此非得去恶名。
养雏四三已相似,眼脑实异鸾皇生。
一朝车轮翅堕地,狐鼠入穴枭党烹。
暗惊料峭寒,春雪兼春雨。
知胜早朝人,閒眠不开户。
丘壑岂无容,泥涂还自取。
谁吟何逊诗,不觉逢逢鼓。
雪中峰午午,潭上树亭亭。
久作大梁客,贫留小阮醒。
滩愁江舸涩,祠信楚巫灵。
日暮渡头立,山歌不可听。
蚕月必纺绩,丝车方挑掷。
灯下络纬鸣,林端河汉白。
纤缕自有绪,虚轮运无迹。
腕手已为劳,谁经用刀尺。