愿凤得其辅,咨尔孰可当。
百鸟告尔间,惟乌最灵长。
乃呼鸟与鹊,将政庶鸟康。
乌时来佐凤,署置且非良。
咸用所附己,欲同助翱翔。
以燕代鸿雁,传书识暄凉。
鸲鸽代鹦鹉,剥舌说语详。
秃鸧代老鹤,乘轩事昂藏。
野鹑代雄鸡,爪觜称擅场。
雀豹代雕鹗,搏击肃秋霜。
蝙蝠尝入幕,捕蚊夜何忙。
老鸱啄臭腐,盘飞使游扬。
鸺鹠与枭鵩,待以为非常。
一朝百鸟厌,谗乌出远方。
乌伎亦止此,不敢恋凤傍。
养子颇似父,又贪噪豺狼。
为鸟鸟不伏,兽肯为尔戕。
莫如且敛翮,休用苦不量。
吉凶岂自了,人事亦交相。
“老鸱啄臭腐,盘飞使游扬”的上一句是蝙蝠尝入幕,捕蚊夜何忙;“老鸱啄臭腐,盘飞使游扬”的下一句是鸺鹠与枭鵩,待以为非常。该诗句出自梅尧臣的作品《谕乌》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/57466_13.html
塞郡屯师久,飞刍始得人。
权倾拥旄将,诏辍绣衣臣。
旧里过京洛,辞家渡盟津。
紫裘苏合染,骢马玉环辰。
榆荚关头雨,梨花谷口春。
高车方陟险,丰膳暂违亲。
山势北临岱,地雄西隔秦。
行台知不远,能使问安频。
朝读百纸书,夜成几篇书。
明明白昼有阳乌,黕黕暗室无蟾蜍。
目睛须藉外物光,日月不到卑蔀居。
君能置以清油壶,暝照文字灯焰舒。
妇将膏发云鬓梳,瓶底浊浓留脂车。
所益既如此,所感当何如。
登城望密雪,浩浩川野昏。
谁思五原下,甲色千里屯。
冻禽立枯枝,饥兽齧陈根。
念彼无衣褐,愧此貂裘温。
明珠与翡翠,中国反好之。
诗书出邹鲁,诵学无蛮夷。
服彼而习此,养骍安问犁。
古者耕钓士,处心殊处卑。
譬彼乃可语,吾病强扶持。
言石曾非石上生,名兰乃是兰之类。
疗痾炎帝与书功,纫佩楚臣空有意。