愿凤得其辅,咨尔孰可当。
百鸟告尔间,惟乌最灵长。
乃呼鸟与鹊,将政庶鸟康。
乌时来佐凤,署置且非良。
咸用所附己,欲同助翱翔。
以燕代鸿雁,传书识暄凉。
鸲鸽代鹦鹉,剥舌说语详。
秃鸧代老鹤,乘轩事昂藏。
野鹑代雄鸡,爪觜称擅场。
雀豹代雕鹗,搏击肃秋霜。
蝙蝠尝入幕,捕蚊夜何忙。
老鸱啄臭腐,盘飞使游扬。
鸺鹠与枭鵩,待以为非常。
一朝百鸟厌,谗乌出远方。
乌伎亦止此,不敢恋凤傍。
养子颇似父,又贪噪豺狼。
为鸟鸟不伏,兽肯为尔戕。
莫如且敛翮,休用苦不量。
吉凶岂自了,人事亦交相。
“乌伎亦止此,不敢恋凤傍”的上一句是一朝百鸟厌,谗乌出远方;“乌伎亦止此,不敢恋凤傍”的下一句是养子颇似父,又贪噪豺狼。该诗句出自梅尧臣的作品《谕乌》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/57466_16.html
秦莫恃栈阁,吴莫恃堑江。
不能恃以德,二国竟亦降。
迩来屡兴废,由险轻万邦。
谁知荒凉城,空存如刳腔。
我今经其下,吊古语愧哤。
嗟哉石头潮,助怒常舂撞。
一日能逢几笑欢,高楼红蜡滴金盘。
吟馀陇首云初散,唱尽阳关露已寒。
不管星河渐西落,自将烟水去程宽。
当时坐客各南北,谁忆重游泛木兰。
我贫性爱酒,有酒无钱沽。
新安走牙兵,六月至我庐。
手中持尺题,肩上担瓦壶。
高山度青天,救此愁肠枯。
开之聊倾樽,渴肺如浇酥。
醉来欲学李白骑鲸鱼,又思阮籍跨蹇驴。
上溪无健鳞,下岭无壮驹,忆君南望空长吁。
聊为楚客唱,一送淮南行。
出汴远心喜,移舟孤岫横。
危帆将进浦,寒雾不分城。
枚乘旧居处,向来秋草生。
春云已泊帘,浓淡半晴天。
沙草微抽绿,林枝远带烟。
况兹逢晚景,那更送归船。
苦酒聊为酌,无劳辨圣贤。