愿凤得其辅,咨尔孰可当。
百鸟告尔间,惟乌最灵长。
乃呼鸟与鹊,将政庶鸟康。
乌时来佐凤,署置且非良。
咸用所附己,欲同助翱翔。
以燕代鸿雁,传书识暄凉。
鸲鸽代鹦鹉,剥舌说语详。
秃鸧代老鹤,乘轩事昂藏。
野鹑代雄鸡,爪觜称擅场。
雀豹代雕鹗,搏击肃秋霜。
蝙蝠尝入幕,捕蚊夜何忙。
老鸱啄臭腐,盘飞使游扬。
鸺鹠与枭鵩,待以为非常。
一朝百鸟厌,谗乌出远方。
乌伎亦止此,不敢恋凤傍。
养子颇似父,又贪噪豺狼。
为鸟鸟不伏,兽肯为尔戕。
莫如且敛翮,休用苦不量。
吉凶岂自了,人事亦交相。
“乃呼鸟与鹊,将政庶鸟康”的上一句是百鸟告尔间,惟乌最灵长;“乃呼鸟与鹊,将政庶鸟康”的下一句是乌时来佐凤,署置且非良。该诗句出自梅尧臣的作品《谕乌》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/57466_4.html
吴帆千里去,邑屋富鱼盐。
霜鹤亭皋唳,风乌海客占。
沧凉朝日近,紫翠晚山尖。
若过陆机宅,寒芜应不嫌。
沛谯有钜枣,味甘蜜相差。
其赤如君心,其大如王瓜。
尝贡趋国门,岂及贫儒家。
今见待士意,下异卢仝茶。
食之无厌饫,咏德曾未涯。
杜和州寄新醅吴正仲云家有海鲜约予携往就酌逡巡又云幕中有会且罢此饮
淮南寄我玉醅酒,白蚶海月君家有。
欲持就味明日期,穷羹易覆已反手。
从事开筵不可辞,燕脂秀脸罗前后。
长颈善讴须剩讴,只恐老来欢意休。
园吏乘冬和,荷锄去宿莽。
主人因其勤,筑土截荒壤。
移枯复窊缺,刬径就平广。
东北倚高城,巇险不可上。
爱彼林木深,便为丘壑想。
更待春风归,日探花卉长。
但愿多置酒,应得时一往。
初为委吏承命书,是夜旱雨深一尺。
乃知穷困同草莱,隔岁焦枯有时涤。
向闻乖龙池底藏,驱逐肯行须霹雳。
今无雷电已滂然,好在三公莫忧责。