愿凤得其辅,咨尔孰可当。
百鸟告尔间,惟乌最灵长。
乃呼鸟与鹊,将政庶鸟康。
乌时来佐凤,署置且非良。
咸用所附己,欲同助翱翔。
以燕代鸿雁,传书识暄凉。
鸲鸽代鹦鹉,剥舌说语详。
秃鸧代老鹤,乘轩事昂藏。
野鹑代雄鸡,爪觜称擅场。
雀豹代雕鹗,搏击肃秋霜。
蝙蝠尝入幕,捕蚊夜何忙。
老鸱啄臭腐,盘飞使游扬。
鸺鹠与枭鵩,待以为非常。
一朝百鸟厌,谗乌出远方。
乌伎亦止此,不敢恋凤傍。
养子颇似父,又贪噪豺狼。
为鸟鸟不伏,兽肯为尔戕。
莫如且敛翮,休用苦不量。
吉凶岂自了,人事亦交相。
“鸺鹠与枭鵩,待以为非常”的上一句是老鸱啄臭腐,盘飞使游扬;“鸺鹠与枭鵩,待以为非常”的下一句是一朝百鸟厌,谗乌出远方。该诗句出自梅尧臣的作品《谕乌》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/57466_14.html
我本山水乡,看山常不足。
自从到官来,尘事便拘束。
尝闻此山寺,法宇深云木。
无由一来过,梦想向岩谷。
按田趋邻疆,跨马涉平陆。
良友送我行,偶与赏心属。
禅庭鸣白鸡,祖席歌黄鹄。
野气逼人寒,岚光添酒绿。
言离非远离,但爱交情笃。
重游应有期,君亦行车促。
我念仲氏疾,走毂不暇膏。
久处田园閒,风日惯犯冒。
暮过春谷溪,亭长或前劳。
乃心在手足,岂得事请造。
邑僚相哀怜,曾未曰简傲。
朝夕论药品,况是素所好。
颇能识精粗,固靡穷突奥。
吾亲日倚户,西首只待报。
不知羸苶剧,饮饵须谕导。
既平忧已宽,胜境思一到。
原田经秋霖,步履畏宿潦。
山中趣多幽,松下净不扫。
言归尚泥涂,云绽喜暂曝。
还将奉谈笑,近已逢问耗。
入门得寄诗,欲览整白帽。
酒壶及霜蟹,致酿知谈操。
岂同里中俗,唯罪往不告。
醉来夜挥毫,明月为绝倒。
乘驴雪中来,别我千里归。
江南梅花发,身与越乌飞。
几年客大梁,著尽箧中衣。
空馀一束书,去恨识者稀。
江中峨峨山,上有道人住。
风涛响殿阁,云雾生席屦。
道人如不闻,道人如不顾。
谁能识此心,来往只鸥鹭。
京洛三十年,尘埃一相遇。
我与信都公,已落衣冠故。
平生守仁义,齿发忽衰暮。
世事不我拘,自有浩然趣。
未由逢故人,坐石语平素。
二水交流抱闾井,清潭几曲自渊回。
已浮画舸遥遥去,更爱双鹥泛泛来。