愿凤得其辅,咨尔孰可当。
百鸟告尔间,惟乌最灵长。
乃呼鸟与鹊,将政庶鸟康。
乌时来佐凤,署置且非良。
咸用所附己,欲同助翱翔。
以燕代鸿雁,传书识暄凉。
鸲鸽代鹦鹉,剥舌说语详。
秃鸧代老鹤,乘轩事昂藏。
野鹑代雄鸡,爪觜称擅场。
雀豹代雕鹗,搏击肃秋霜。
蝙蝠尝入幕,捕蚊夜何忙。
老鸱啄臭腐,盘飞使游扬。
鸺鹠与枭鵩,待以为非常。
一朝百鸟厌,谗乌出远方。
乌伎亦止此,不敢恋凤傍。
养子颇似父,又贪噪豺狼。
为鸟鸟不伏,兽肯为尔戕。
莫如且敛翮,休用苦不量。
吉凶岂自了,人事亦交相。
“一朝百鸟厌,谗乌出远方”的上一句是鸺鹠与枭鵩,待以为非常;“一朝百鸟厌,谗乌出远方”的下一句是乌伎亦止此,不敢恋凤傍。该诗句出自梅尧臣的作品《谕乌》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/57466_15.html
举世多植梨,而我学种栀。
颜色固不别,良苦诚异宜。
团团绿阶侧,岂畏秋风吹。
同心谁可赠,为咏昔人诗。
行色在车马,西亭新雨过。
移家从上党,佐幕向三河。
皂荚林初暗,黄粱酒未和。
七贤无复有,旧迹尚应多。
少本江南客,今为河曲游。
岁时忧漾溢,日夕见奔流。
齧岸侵民壤,飘槎阁雁洲。
峻门波作箭,古郡铁为牛。
目极高飞鸟,身轻不及舟。
寒冰狐自听,源水使尝求。
密树随湾转,长罾刮浪收。
如何贵沈玉,川兴是诸侯。
昔我从仲父,三年在河内。
春游丹水上,花木弄粉黛。
人誇走马来,尽眼看没背。
薄暮半醉归,插花红簇队。
使君今少年,时往劝耕耒。
安行过树下,野杏正破颣。
何不学山公,酩酊还倒载。
令人知使君,心胆不琐碎。
切莫惩妇翁,慷慨临并代。
一朝由谤谪,虽去民苦爱。
实计幸不幸,岂较进与退。
因书寄此怀,绳墨老且悔。
文房四宝出二郡,迩来赏爱君与予。
予传澄心古纸样,君使制之精意馀。
自兹重咏南堂纸,将今世人知首尾。
又得水底碧玉腴,溪匠畏持如抱虺。
拜贶双珍不可辞,年衰只怕歔歈鬼。