愿凤得其辅,咨尔孰可当。
百鸟告尔间,惟乌最灵长。
乃呼鸟与鹊,将政庶鸟康。
乌时来佐凤,署置且非良。
咸用所附己,欲同助翱翔。
以燕代鸿雁,传书识暄凉。
鸲鸽代鹦鹉,剥舌说语详。
秃鸧代老鹤,乘轩事昂藏。
野鹑代雄鸡,爪觜称擅场。
雀豹代雕鹗,搏击肃秋霜。
蝙蝠尝入幕,捕蚊夜何忙。
老鸱啄臭腐,盘飞使游扬。
鸺鹠与枭鵩,待以为非常。
一朝百鸟厌,谗乌出远方。
乌伎亦止此,不敢恋凤傍。
养子颇似父,又贪噪豺狼。
为鸟鸟不伏,兽肯为尔戕。
莫如且敛翮,休用苦不量。
吉凶岂自了,人事亦交相。
“野鹑代雄鸡,爪觜称擅场”的上一句是秃鸧代老鹤,乘轩事昂藏;“野鹑代雄鸡,爪觜称擅场”的下一句是雀豹代雕鹗,搏击肃秋霜。该诗句出自梅尧臣的作品《谕乌》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/57466_10.html
桃花夭红竹净绿,春风相间连溪谷。
花留蜂蝶竹有禽,三月江南看不足。
徐熙下笔能逼真,茧素画成才六幅。
萼繁叶密有向背,枝瘦节疏有直曲。
年深粉剥见墨纵,描写工夫始惊俗。
从初李氏国破亡,图书散入公侯族。
公侯三世多衰微,窃贸担头由婢仆。
太学杨君固甚贫,直缘识别争来鬻。
朝质绨袍暮质琴,不忧明日铛无粥。
装成如得骊颔珠,谁能更问龙牙轴。
竹真似竹桃似桃,不待生春长在目。
张公爱神锷,佩服近玉麟。
又拭华阴土,光彩一以新。
百里无恶兽,千里无冤人。
今朝欲何之,去去延平津。
应当出匣飞,腾波决秋旻。
自昔揭阳郡,刺史惟韩侯。
韩侯初来时,问吏泷水头。
到官谕鳄鱼,夜失风雨湫。
乃知抱正直,异类尚听谋。
潮虽处南粤,礼义无遐陬。
勿言古殊今,唯在政教修。
适闻豫章士,勇往登犀舟。
不畏恶溪恶,叠鼓齐歌讴。
远持天子命,水物当自囚。
更寻贤侯迹,书上揭阳楼。
吴牛常畏热,吴田常畏枯。
有树不荫犊,有水不滋䅳。
孰知事春农,但知急秋租。
太守追县官,堂上怒奋须。
县官促里长,堂下鞭扑俱。
不体天子仁,不恤黔首逋。
借问彼为政,一一何所殊。
今君请郡去,预喜民将苏。
每观二千石,结束辞国都。
丝鞯加锦缘,银勒以金涂。
兵吏拥后队,剑挝盛前驱。
君又不若此,革辔障泥乌。
款行问风俗,低意骑更驽。
下情靡不达,略细举其粗。
曾肯为众异,亦罔为世趋。
学诗闻已熟,爱棠理岂无。
阴云浓压野,风猎树高鸣。
寒禽并枝立,颇以见物情。
目前两稚子,为慰岂异卿。
欲置一壶酒,且独对妇倾。